Nghe Thịnh Ánh Thu nói, sắc mặt Cát Sơn biến đổi. Anh ta hoàn toàn không nhớ gì về chuyện đó, thậm chí cả việc mình đã đi đến toa ăn. Đó là do quy tắc… Cát Sơn lau mặt, lòng vẫn sợ hãi: "Cảm... cảm ơn!"
Nếu không phải họ kéo anh ta về, giờ này có lẽ anh ta đã gọi món rồi.
"Quy tắc 'xin hãy nhớ bạn là ai' e rằng không chỉ đơn giản là khiến chúng ta mất trí nhớ," Ân tiên sinh nói. "Nó còn có thể khiến chúng ta làm ra những hành vi bất thường, không thể tránh được chỉ bằng cách tự nhắc nhở. Trừ những lúc bắt buộc phải tách ra, tốt nhất từ giờ chúng ta nên hành động cùng nhau để giám sát lẫn nhau."
Những lúc bắt buộc phải tách ra… thì cũng đành chịu, chỉ có thể dựa vào vận may của mỗi người. Thịnh Ánh Thu và Cát Sơn không có ý kiến gì.
Ân tiên sinh cũng hỏi qua ý kiến Ngân Tô và cô gái áo đen. Dù sao thì suy nghĩ của các "đại lão" cũng khó đoán, lỡ đâu ông không hỏi thì họ lại nghĩ rằng ông không tôn trọng họ.
Ngân Tô tất nhiên không đồng ý, lịch sự từ chối lời đề nghị của Ân tiên sinh. Cô gái áo đen cũng lạnh lùng lắc đầu, tỏ ý sẽ không đi cùng họ.
Tàu sắp đến ga, Ngân Tô không tiếp tục ở lại bên này nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play