Trên tường không xuất hiện chữ “X”. Nếu là loại chuyện xấu này, vậy thì có rất nhiều chuyện để nói.
Thôi Nhiên nhìn về phía Phó Kỳ Kỳ. Phó Kỳ Kỳ cũng không muốn gây thêm phiền phức cho người khác, cũng không muốn chết dưới tay quái vật, nên vẫn luôn rất phối hợp, lúc này cũng mở miệng nói: “Tôi đã đập vỡ cửa kính trong nhà, rồi nói là do ba say rượu đập vỡ.”
Tưởng phụ: “Tôi… Tôi đã trộm một con gà của hàng xóm.” Loan Tinh: “Tôi đã đâm thủng lốp xe đạp của bạn học.”
Mấy người đều an toàn thông qua, đến lượt Ngân Tô, cô suy nghĩ một chút, rồi nói: “Tôi đã giấu đầu của hàng xóm vào nồi của một hàng xóm khác.”
Loan Tinh: “???” Thôi Nhiên: “???”
Ngay cả Phó Kỳ Kỳ cũng ngẩng đầu nhìn Ngân Tô một cái. Tại sao cô ấy vừa lên đã bùng nổ như vậy? Đây hẳn là chuyện trong trò chơi… Chuyện này cũng được sao?
Hiển nhiên, điều này hoàn toàn có thể. Quái vật không phán định nội dung Ngân Tô nói không đủ tiêu chuẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play