Sau khi trở về căn hộ, Ngân Tô tắm rửa qua loa, rồi ăn vội chút gì cho bữa tối. Cô đứng bên cửa sổ, dõi mắt quan sát xã khu một lúc. Dưới chân không còn bóng dáng người qua lại, toàn bộ khu dân cư chìm trong màn đêm, thậm chí số đèn bật sáng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cả xã khu im ắng một cách đáng ngờ, nhưng Ngân Tô không phát hiện ra điều gì thực sự kỳ lạ.
Việc cô bật đèn cũng chẳng hề hấn gì, bởi con quái vật tóc vẫn đang cần mẫn "trang hoàng" khắp căn phòng. Tóc rủ xuống như màn che, phủ kín gần như mọi ô cửa sổ, ánh sáng căn bản không thể lọt ra ngoài.
Sống trong cái "Bàn Tơ Động" này, Ngân Tô đã hoàn toàn chết lặng, chẳng còn hơi sức bận tâm nữa.
Khi cô ở phòng khách, mọi thứ đều tĩnh lặng, nhưng vừa bước vào phòng ngủ, cô liền nghe thấy tiếng khóc nức nở.
Tiếng khóc vọng lại từ căn hộ cách vách, có chút méo mó nhưng vẫn đủ để nhận ra đó là tiếng của cậu nam sinh ban nãy. Xen lẫn tiếng khóc là giọng một người đàn ông giận dữ mắng mỏ.
"Thời buổi này, người lớn biết nghe lời khuyên thật

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play