Ngân Tô bò ra từ một đống cành cây, một tay ôm chậu hoa. Hạt giống mộng ước lúc này đã cao gần 30 centimet, trải qua một phen lăn lộn như vậy, nó vẫn hiên ngang thẳng tắp.
Ngân Tô bám lấy lan can, lật người vào hành lang, phủi lớp tro bụi trên áo khoác.
Một phần của tòa kiến trúc đã hoàn toàn sụp đổ, nhưng nhờ những rễ cây chống đỡ, nó vẫn chưa sập hoàn toàn.
Bê tông cốt thép xen lẫn rễ cây và lá xanh, tựa như một tòa kiến trúc bị bỏ hoang mấy trăm năm, bị thực vật xâm chiếm, biến thành thiên đường của chúng.
"Cô Tô." Giọng Lý Khương từ phía dưới vọng lên.
Ngân Tô gạt lớp lá cây tươi tốt ra, kéo Lý Khương đang ở dưới lên. Lý Khương mặt mày lấm lem tro bụi, trông thảm hại hơn cả Ngân Tô. Nước mắt rơi lã chã như chuỗi ngọc đứt dây.
Ngân Tô đã quen với nước mắt của "tiểu khóc nhè" này rồi, cô hỏi: "Những người khác đâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play