Ngân Tô tìm đến căn phòng quẹt thẻ hôm trước. Cô vừa đứng vững, thì từ phía cầu thang bên kia đã vang lên một tiếng sấm rền... À không, không có tiếng sấm.
Một mùi khét nồng nặc thổi qua từ hướng đó. Độ Hạ xuất hiện, đạp lên một vệt điện quang hình vòng cung. Luồng điện quang tạo nên gió, thổi tung lọn tóc buông lơi một bên má cô, ánh sáng xanh băng lãnh toát ra từ đáy mắt đầy vẻ vô cảm.
Độ Hạ quay đầu nhìn về phía Ngân Tô. Ngân Tô không hiểu sao nữ hiệp tia chớp lại nhìn mình. Hai người im lặng đối mặt một lát. Cuối cùng, Ngân Tô hơi suy nghĩ, rồi giơ tay vỗ vỗ, ra vẻ rất cổ vũ.
Độ Hạ: "..."
Độ Hạ nhìn Ngân Tô là vì giữa một rừng thực vật xanh biếc, cô gái mặc đồ đen kia nổi bật nhất. Sau đó, ánh mắt họ tình cờ chạm nhau... Trên chương trình huấn luyện đặc biệt của mình, giáo viên từng nói với cô rằng, muốn người khác cảm thấy mình không dễ chọc, thì không thể dời mắt trước. Vì vậy, cô đành phải tiếp tục nhìn.
Cô hoàn toàn không hiểu tại sao Ngân Tô đột nhiên lại vỗ tay. Quả nhiên cô và kẻ điên luôn có một bức tường ngăn cách!
Có Độ Hạ là người tiên phong dọn đường, những người chơi theo sau đi xuống dễ dàng hơn rất nhiều. Độ Hạ thậm chí còn dọn sạch con đường dẫn đến phòng quẹt thẻ, có thể nói là chiến sĩ thi đua của giới người tốt. Đáng tiếc, ngoài số ít người chơi cảm kích, phần lớn người chơi thậm chí còn không nói một lời cảm ơn. May mắn thay, Độ Hạ cũng chẳng bận tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT