Người đàn ông mập cũng nhớ rõ vị trí của Lộ Dao lúc nãy: "Lan Lan, lúc đó Lộ Dao đúng là đứng rất xa."
Không chỉ ông mập, ngay cả Triệu Thần cũng nhớ rõ khoảng cách của Ngân Tô với cầu gỗ lúc đó là rất xa, hoàn toàn không thể đẩy Liễu Lan Lan.
Liễu Lan Lan lạnh đến mức đôi môi cũng run rẩy, nhưng ngữ khí vẫn ngang ngược: "Nàng ta tự nhiên kêu cái gì?"
Ngân Tô đáp với giọng điệu bình tĩnh: "Tao thấy thứ gì đó kỳ quái thì tại sao không được kêu? Tao còn không thể bị dọa sao?"
"Thứ gì kỳ quái? Ở đây có cái gì kỳ quái? Ai mà biết có phải mày cố tình kêu để đánh lạc hướng chú ý, rồi để Lô Khê đẩy tao không!" Liễu Lan Lan nói đến đây, như gỡ được nút thắt trong lòng, đôi mắt đẹp trừng lớn, quả quyết nói: "Chắc chắn là hai đứa mày câu kết với nhau làm!"
Lô Khê bị gọi đích danh cũng chẳng thấy chút chột dạ nào, giọng nàng còn lớn hơn cả Liễu Lan Lan: "Tao nói Liễu Lan Lan, mày đừng có như chó điên mà cắn càn!"
Liễu Lan Lan: "Ai là chó điên? Mày mắng ai đấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play