Edit + Beta: Hayin
Phớt lờ những tiếng gọi sốt ruột ở sau, Tô Khuynh kiên định bước ra cửa, không hề chần chừ dù chỉ một giây, để Bảo Châu tùy ý kéo đi khỏi sân mà không thèm ngoái đầu nhìn lại lấy một cái.
Không phải Phúc Lộc không muốn khuyên can, nhưng Bảo Châu tiểu thư cứ nổi hứng lên thì sẽ không thèm để ý gì nữa, hắn ta nào dám cố chấp ngăn cản? Thế nên chỉ biết khuyên Hà Hương cô nương suy nghĩ lại. Ai ngờ hắn ta còn chưa nói xong, nàng đã lạnh lùng bảo hắn mau tránh ra, hiển nhiên đã bỏ ngoài tai lời khuyên chân thành của hắn ta, dáng vẻ cực kì quyết tâm.
Trơ mắt nhìn bóng dáng hai người càng lúc càng xa, Phúc Lộc sốt ruột đến nỗi chỉ biết đứng đó vỗ đùi. Hà Hương cô nương không thèm nghe lời khuyên cứ thế mà đi, thế này thì sẽ có chuyện lớn đấy. Tưởng gia nhà hắn hiền lắm sao? Gia bọn họ cũng đâu phải dạng dễ nói chuyện như Bồ Tát sống.
“Cô nương…” Thái Ngọc hoảng hốt chạy theo, tay vịn tường mà khóc.
Phúc Lộc hoàn hồn, xoay người rồi trừng mắt quát nàng ta: “Giờ khóc lóc thì có ích gì! Còn không mau sai một kẻ tay chân nhanh nhẹn mau chóng đến chính đường trước phòng nghị sự báo chuyện này cho gia, nhất định phải đến kịp trước khi Bảo Châu tiểu thư rời khỏi đây! Chần chừ gì nữa, mau đi đi!”
“Dạ!” Run rẩy đáp lời, không kịp lau nước mắt, Thái Ngọc xoay người chạy vụt ra ngoài tìm người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play