Edit + Beta: Hayin
Cuối cùng, Tô Khuynh vẫn theo Phúc Lộc ra khỏi nhà lao. Dù không nghĩ đến khế bán thân, nhưng nàng cũng phải nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại. Không đi theo Phúc Lộc, chẳng lẽ phải ở lại đó cô độc cả đời à? Nghĩ thôi đã thấy lạnh buốt cả người. Ra ngoài sẽ có nhiều cơ hội hơn. Nếu thật sự bị giam cầm ở cái nơi u ám dơ bẩn kia dù, nàng có kêu trời trời không thấu, gọi đất đất cũng chẳng hay.
Bên ngoài nhà lao, một chiếc nhuyễn kiệu lộng lẫy xa hoa đang chờ sẵn, trang trí tinh tế tỉ mỉ, rèm lụa đỏ tươi, có dây tua rua rũ xuống, mang đậm phong thái khuê tú đài các. Bốn kiệu phu đứng cúi đầu, không biết đã chờ bao lâu.
Phúc Lộc tiến lên tự tay vén rèm cho nàng. Tô Khuynh trầm mặc một lúc lâu mới cúi đầu vào kiệu.
Thấy Tô Khuynh ngoan ngoãn ngồi vào kiệu, Phúc Lộc khẽ thở phào một hơi, thả rèm xong mới giơ tay ra hiệu khởi kiệu. Bốn kiệu phu nâng nhuyễn kiệu lên, vững vàng đi về phía phủ Tổng đốc.
Sau khi tới phủ Tổng đốc, lại đưa thẳng nàng tới hậu viện. Chỉ khoảng mười lăm phút sau, nhuyễn kiệu chậm rãi ngừng trước tiểu viện của Tô Khuynh.
Thái Ngọc Thái Hà nhận được tin, đã ra đứng đợi từ sớm. Thấy bóng dáng quen thuộc bước xuống kiệu, trong lòng nén nổi kích động, nhưng vì quản gia Phúc Lộc của phủ Tổng đốc đang ở đây nên không dám nói gì, chỉ nhanh chóng tới gần, một trái một phải đỡ nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT