Edit + Beta: Hayin
Nếu không phải đang cầm một mớ tiền dày cộm trên tay, tú bà ước gì có thể tự tát mình một cái thật đau. Ai bảo bà ta không biết lựa lời, lúc trước vì muốn lấy lòng vài khách quý ra tay hào phóng mà đã khoe khoang loại thuốc kia linh nghiệm đến mức nào, càng nói càng hăng, còn bô bô nói ra cả chuyện Tống Chế hiến từng dùng loại thuốc này để trị người.
Ai mà ngờ quý nhân kia lại lắm miệng như vậy, lúc gặp người ta còn nói thẳng ra nữa chứ?
Tính ra cũng do bà ta không cẩn thận, thầm nghĩ chuyện đó đã xảy ra từ vài năm trước rồi, có lẽ Chế hiến Đại nhân cũng đã nhìn trúng nhiều người khác, không chừng đã bỏ quên mất cái kẻ ương bướng kia ở xó xỉnh nào rồi cũng nên, do đó cứ để miệng tự đi chơi xa. Nhưng hôm nay bà ta nhìn tình cảnh này, rõ ràng Chế hiến Đại nhân cực kỳ để bụng đến chuyện đó, nào có giống như đã quên mất nữ tử cứng đầu kia chứ?
Tú bà chỉ cảm thấy mớ tiền dày cộm trong tay bà ta như một củ khoai nóng bỏng tay.
Trước khi vị kia đưa cho bà ta xấp ngân phiếu này đã cười khen bà ta làm tốt lắm, còn nói nếu bà ta thần thông quảng đại như vậy thì hãy giúp hắn mua nhiều một chút. Nhưng những câu này lọt vào tai bà ta, nghe thế nào cũng không giống lời hay ý đẹp.
Cuối cùng khi đã biết được công dụng của loại thuốc kia, tuy vẻ mặt hắn vẫn như thường, thậm chí còn không đổi sắc nói câu rất tốt, nhưng bà ta không mù, sao có thể không nhìn ra ánh mắt của hắn khi nhìn chằm chằm cái bình sứ trắng kia chứ? Ẩn sâu trong ánh mắt đó chính là sự hung tợn khiến người ta hãi hùng khiếp vía, cứ nhớ tới là lại khiến bà ta bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT