Do thân thể không được khỏe, hôm ấy Kỷ Dư Đồng không như mấy ngày trước, dành phần lớn thời gian lang thang trên núi. Sau khi nhìn Hắc Bối cầm theo túi tiền do Hàm Y chuẩn bị, bên trong chứa khăn gấm đã được giặt sạch, rời đi, nàng định trở về nghỉ ngơi để dưỡng sức.
Lúc này, chỉ còn bốn ngày nữa là đến ngày mười bảy tháng tám.
Khi xoay người, nàng vô tình liếc thấy trước cửa sổ lầu hai của tiểu lâu bên cạnh, nơi được dùng làm thư phòng tạm thời. Một nam nhân mặc hắc y thêu kim long văn đang đứng đó, thần sắc khó lường, nhìn về hướng Hắc Bối vừa rời đi.
Kỷ Dư Đồng trong lòng thoáng rùng mình, nhưng vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên, thuận theo ánh mắt của hắn nhìn qua một lượt, rồi quay đầu lại, đối diện với ánh mắt không biết từ lúc nào đã chuyển sang nhìn nàng. Nàng khẽ mỉm cười, nói: “Tham kiến Hoàng thượng!”
“Sao nàng không đi nghỉ?”
Mâu Cận bước tới, ôm lấy eo nàng, đưa nàng vào trong, đặt nàng ngồi xuống một chiếc ghế gập lót đệm mềm, rồi cúi mắt hỏi.
Kỷ Dư Đồng trước tiên hướng những người đang cúi đầu trong phòng hành lễ, sau đó ngẩng đầu cười nói: “Ta quấy rầy Hoàng thượng xử lý công vụ sao? Nếu ngài không chê, ta nghỉ ngơi tại đây cũng được. Dù sao, đã nhiều ngày không được ở bên ngài, ta thực sự nhớ nhung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play