Mâu Cận khép lại y phục mang theo hương thơm đặc trưng của nàng trong lòng, đôi mắt sâu thẳm hiếm hoi lộ ra vài phần kinh ngạc. Hắn nhìn bóng lưng nàng nằm nghiêng, đường cong uyển chuyển cùng mái tóc đen nhánh trải dài trên gối, trong lòng thoáng cứng họng, nhưng lại xen lẫn ý muốn bật cười.
Xưa nay chưa từng có ai dám sai khiến hắn. Luôn là người khác hầu hạ hắn, còn bị một nữ nhân sai bảo treo y phục, nàng là người đầu tiên, và chắc chắn cũng sẽ là duy nhất. Thật sự mới mẻ, thú vị.
Hàng loạt suy nghĩ lướt qua trong mắt, cuối cùng chỉ còn lại nụ cười nhàn nhạt đầy sủng nịch. Hắn thật sự đứng dậy, nhẹ nhàng treo y phục của nàng lên giá sau bình phong, song song với y phục của mình. Đứng tại chỗ, hắn nhìn hai bộ y phục đặt cạnh nhau, một đen một trắng, một nam một nữ, rồi mới quay người, động tác nhẹ nhàng bước lên sập.
Bàn tay to lớn vươn ra, kéo thân thể mềm mại đang gần kề sát tường vào lòng, ôm chặt. Hắn phảng phất không nhận ra cơ thể nàng thoáng cứng đờ, chân khẽ cử động, giam giữ đôi chân thon dài trắng nõn của nàng, giọng trầm khàn khẽ nói: “Ngủ đi.” Sau đó, hắn kìm nén sự rục rịch trong lòng, khép mắt, điều hòa nhịp thở.
Cảm nhận hắn không còn động tĩnh gì thêm, Kỷ Dư Đồng cố gắng bỏ qua hơi nóng phả sau lưng, nhắm mắt lại. Không bao lâu, nàng buông lỏng, chìm vào giấc ngủ sâu.
Trong lòng còn vương vấn nhiều chuyện, sáng sớm hôm sau Kỷ Dư Đồng đã tỉnh giấc. Nam nhân đêm qua ôm nàng cả đêm, khiến ngay cả trong mơ nàng cũng cảm thấy nóng bức, giờ đã không còn trên sập. Nàng khẽ liếc qua dấu vết lưu lại trên đệm, xốc màn sập lên.
Hàm Anh và Hàm Y, hai nô tỳ, thấy nàng tỉnh dậy, vội vàng bưng dụng cụ rửa mặt đã chuẩn bị sẵn đến hầu hạ nàng thay y phục và rửa mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play