Bình tĩnh, phải bình tĩnh.
Kỷ Dư Đồng thầm nhủ trong lòng mấy lần, sau đó nàng ngẩng đầu, đôi mắt nhu hòa nhìn về phía Mâu Cận. Khi gương mặt trầm lạnh của hắn bất ngờ tiến sát, nàng khẽ nhướng người, tựa đầu vào vùng cổ rắn chắc của hắn, nhẹ nhàng cọ xát như muốn trấn an. Cảm nhận cơ thể hắn thoáng cứng đờ, nàng khẽ thở phào trong lòng, rồi nhẹ giọng cất lời: “Ta không biết vì sao Vương gia tức giận, nhưng liệu có thể nghe ta nói hết được không?”
Đôi mắt thâm trầm của Mâu Cận lướt qua mái tóc đen nhánh và vùng cổ trắng nõn của nàng, dừng lại một thoáng. Sau đó, hắn xoay người tựa vào cột giường, kéo theo nàng ngồi gọn trong lòng mình.
Cảm nhận đôi tay mềm mại của nàng ôm chặt lấy vai, hắn chỉ khẽ liếc qua, rồi cúi mắt nhìn nàng, ngữ khí lạnh nhạt: “Nói đi.”
Kỷ Dư Đồng cứng người, ngồi trên đùi rắn chắc của hắn. Hai chân nàng bị kẹp giữa đôi chân mạnh mẽ của hắn, vòng eo bị bàn tay to lớn giữ chặt không rời, còn đôi tay nàng thì bị một bàn tay khác của hắn đan xen, vuốt ve như đang đùa giỡn.
Nàng cố gắng trấn tĩnh, trước khi mở lời còn vô thức liếm đôi môi khô, không để ý rằng ánh mắt hắn thoáng chốc trở nên u ám. Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ trong lòng, nàng ngẩng đầu, thu lại vẻ sắc sảo ban đầu, để lộ gương mặt dễ khiến người khác sinh hảo cảm và buông lỏng phòng bị. Nàng chân thành nói:
“Ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu mình đã làm gì để chọc giận Vương gia. Vương gia cũng biết, ta xưa nay không giỏi giao tiếp với người khác, chỉ một lòng sống yên ổn trong tiểu lâu của mình. Cách nhìn nhận sự việc của ta có lẽ cũng khác với người thường. Ta chưa bao giờ nghĩ rằng chuyến đi này lại khiến cuộc đời mình bị đảo lộn bởi những biến cố kinh thiên động địa. Đại ca không ở bên, trong lòng ta hoảng loạn và sợ hãi, không biết tỏ cùng ai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play