Khi Mâu Cận phi ngựa đến nơi, Cận Ngũ đã đứng đợi sẵn tại Quách phủ. Chưa kịp hành lễ, hắn đã nghe giọng nam nhân lạnh lẽo vang lên, hỏi: “Người đâu?”
Cận Ngũ vội đáp: “Bẩm Vương gia, theo lời người của Quách phủ, nam nhân họ Dư kia quả thực đã dẫn theo hai người khác vào phủ, nhưng chưa từng thấy cả ba rời đi. Thuộc hạ vừa cho lục soát toàn bộ Quách phủ, chỉ tìm được hai tên tiêu sư, không thấy tung tích của nam nhân họ Dư. Hắc Bối vừa rồi đã ngửi được mùi tại sảnh tiếp khách, rồi lần theo dấu vết ra cửa hông Quách phủ. Cận Nhất đã đi theo, trên đường để lại ký hiệu của Cận Ninh Vệ.”
Mâu Cận đưa đôi mắt sắc bén như chim ưng lướt qua Quách phủ, cuối cùng dừng lại một thoáng trên hai kẻ đang quỳ dưới đất, y phục xộc xệch, dáng vẻ chật vật. Không xuống ngựa, hắn lập tức giục ngựa theo sự dẫn đường của Cận Ninh Vệ, lao đi vun vút.
“Gâu gâu!”
“Gâu gâu gâu!”
Tiếng chó sủa lúc gần lúc xa vang lên, xuyên qua lớp sương mù hỗn độn trong đầu, mơ hồ truyền vào tai Kỷ Dư Đồng. Tinh thần nàng chấn động một chút, nhưng ngay sau đó lại rơi vào hỗn loạn. Nóng, nóng như bị ném lên đống lửa thiêu đốt. Hơi thở nặng nề, thô ráp phả ra từ miệng mũi đều nóng bỏng, bỏng rát.
Nàng cuối cùng vẫn không thể chạy thoát. Với thân thể yếu ớt lúc ấy, gió thổi cũng đủ khiến nàng mất đi khả năng hành động, làm sao có thể là đối thủ của một nam nhân trưởng thành?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play