Nghĩ đến khả năng hai người bọn họ sẽ chạm mặt ở nơi ấy, hắn không khỏi cảm thấy da đầu tê dại. Mấy tháng qua, trong những lần trao đổi mật thư, Vương gia tuy chưa từng để lộ bất kỳ lời nào liên quan đến nàng, nhưng hắn không dám chắc liệu Vương gia có thực sự quên muội muội của mình hay không.
Giống như lần trước, hắn vốn tưởng rằng Vương gia chỉ nhất thời nổi lòng tham, nên chẳng để tâm. Nhưng ai ngờ, khi biết muội muội mắc bệnh, thái độ của Vương gia gần như muốn giết người để trút giận, thực sự khiến hắn kinh hãi. Nếu không phải hắn liều mình nói rõ sự tình để ngăn cản, e rằng kẻ liên lụy khiến nàng nhiễm bệnh đã sớm đi gặp Diêm Vương.
Nếu quả thật không khéo mà gặp nhau, hắn thực không dám tưởng tượng, Vương gia sẽ kinh ngạc vì nàng còn sống hay sẽ phẫn nộ vì nàng giấu diếm sự thật.
Nhưng rồi hắn lại tự an ủi, lắc đầu cười khổ. Bắc Cương rộng lớn như vậy, Phượng Hoàng Thành cũng không nhỏ, mà muội muội lại chẳng phải người thích phô trương. Chắc hẳn sẽ không trùng hợp đến mức gặp nhau chứ?
Hắn thoáng muốn nhắc nhở nàng phải cẩn thận, nhưng ngẫm lại, Vương gia sớm muộn cũng sẽ lên kinh thành, còn hắn chẳng bao lâu nữa cũng sẽ nhập kinh. Tin tức nàng còn sống, nếu Vương gia để tâm, sớm muộn cũng sẽ biết.
Vì vậy, lần này hắn quyết định không can thiệp, không nhắc nhở, cũng không mật báo, để mọi chuyện tùy duyên, xem hai người họ có duyên gặp gỡ hay không.
Lại nói, Kỷ Dư Đồng vừa rời khỏi tiền trang Chung thị, mới ra khỏi cổng thành đã bị người chặn đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT