Chưa kịp nói hết câu, Kỷ Dư Đồng đã vội vã lao đến, ôm chặt lấy ba mẹ đang ngẩn ngơ đứng đó, mỗi người một bên. Dù đã xa cách họ mấy năm, vòng tay ấm áp của ba mẹ vẫn quen thuộc như xưa, là điều cô khao khát, là nơi an toàn và đáng tin cậy trong ký ức của cô.
Nức nở, cô tựa đầu vào vai ba mẹ, giọng nghẹn ngào: “Ba, mẹ, con xin lỗi đã khiến hai người lo lắng. Con đã trở về, xin lỗi, thật sự xin lỗi…”
Ba Kỷ và mẹ Kỷ thậm chí chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt con gái, cũng chẳng bận tâm cô đang mặc gì. Khi nghe tiếng gọi “ba mẹ” thân thương ấy, nước mắt mà họ đã kìm nén bao lần qua bao năm dường như vỡ òa. Họ ôm chặt cô, như sợ cô lại biến mất thêm lần nữa. Cả ba người, sau ba năm xa cách, cuối cùng được đoàn tụ.
“Là Đồng Đồng, đúng là con gái của ba mẹ! Đồng Đồng đã về, ôi con gái của mẹ, con đã về rồi, thật tốt quá, thật tốt quá…” mẹ Kỷ nghẹn ngào.
“Đồng Đồng, đừng sợ, con không có lỗi gì với ba mẹ cả. Là ba không tốt, không tìm được con sớm, không bảo vệ được con, để con phải chịu khổ một mình ngoài kia. Con ngoan, đừng khóc nữa!” ba Kỷ an ủi.
“Ba, mẹ, cảm ơn hai người. Con không khóc, không khóc đâu, hai người cũng đừng khóc nữa.” Kỷ Dư Đồng cố gắng nói, nhưng cả ba người lúc này chẳng ai kìm nén được cảm xúc. Trong đại sảnh cục cảnh sát, tiếng khóc nghẹn ngào vì vui mừng của họ vang vọng khắp nơi.
Những người đến báo án và nhân viên làm việc tại đây vốn đã quen thuộc với đủ loại cảnh tượng, nhưng hình ảnh hai ông bà tóc đã hoa râm cùng cô gái xinh đẹp ôm nhau khóc nức nở vẫn khiến họ không khỏi xúc động, lệ rơi lã chã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play