Tiểu sư muội và đại sư huynh cũng đã no nê, đứng dậy theo: “Được.”
Nhìn đám người lần lượt rời đi, Lục Gia Nghiêu mới ngừng nói, nhìn vào cái bát còn đầy một nửa đồ ăn của mình, kinh ngạc hỏi: “Các ngươi không đợi ta ăn xong sao?!”
Nghe vậy, Ôn Sương Bạch để lại một câu: “Năm nay ngươi không phải đứa nhỏ ba tuổi nữa, ăn cơm còn cần người khác chờ?”
Thẩm Hạc Phong: “Đúng vậy, chúng ta không phải mẹ ngươi.”
Ngân Huyền: “No rồi, buồn ngủ, đi ngủ.”
Văn Tâm: “Ta phải theo đại sư huynh về nữa.”
Lục Gia Nghiêu: “???”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play