Trưởng lão phụ trách bí cảnh Thái Hoa Sơn đau lòng, trách mắng: “Bọn chúng khác gì bọn cướp đâu!”
“Đám đệ tử này có phải tám đời chưa ăn no không? Sao ngay cả thức ăn mà con Cự Xỉ Ngạc kia chưa kịp ăn hết cũng phải vớt đi?”
“Nếu là ta thì chắc chắn ta sẽ không nhặt đâu. Chỗ linh thảo kia đã đủ để bọn chúng luyện chế ích cốc đan rồi, tại sao còn phải làm vậy? Cô nhóc này thật là... ta cũng không biết phải nói như thế nào nữa. Roi của con bé là Hỏa Linh Tiên phải không? Dùng Hỏa Linh Tiên để vớt mấy con cá chết ươn như thế, nàng không thấy bẩn roi sao?”
“Cô nhóc đó là ai? Thường ngày ta chưa từng nghe qua tên đệ tử này.”
Có người biết chuyện lên tiếng: “Ôn Sương Bạch, con gái của Ôn Phong.”
“... Hóa ra là nàng.”
“Vậy còn y tu kia là ai? Cô nhóc thì thôi, ít nhất cũng nhặt mấy con cá chết nguyên vẹn, còn y tu kia thì lại đi nhặt cả những mảnh vụn cá còn sót trong hang, còn bỏ vào nhẫn trữ vật... Hắn định làm gì...” Trưởng lão cũng phải cạn lời.
Trưởng lão Y Các muốn nói rồi lại thôi: “Đó là Tạ Tử Ân, đứng thứ ba trong cuộc thi của Y Các lần này. Cha hắn cũng từng là trưởng lão của Y Các, nhưng đã chết trong bí cảnh khi hắn còn nhỏ.”
Trưởng lão phụ trách bí cảnh Thái Hoa Sơn đang đau lòng đến mức như lòng đang rỉ máu, nghe vậy liền lườm trưởng lão Y Các một cái: “Các đội khác đều chỉ hái những dược liệu có thể dùng được trong linh địa. Còn vị đứng thứ ba của Y Các thì hay rồi, khoanh vùng những dược liệu không thể dùng được trước, còn lại thì mặc kệ là có sử dụng được hay không, miễn là không có độc là nhổ sạch đúng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT