“Được, sư muội cứ đi đi.” Lý Chước Hoa là người đầu tiên đáp lời: “Dù chết ta cũng sẽ bảo vệ muội!” Ngân Huyền không nói gì nhiều, chỉ hơi nghiêng đầu, nheo mắt cười nhẹ, tỏ ý đồng tình.
“Cẩn thận một chút.” Tạ Tử Ân tiến lại gần, đưa cho Sương Bạch một ít đan dược, ánh mắt sâu thẳm, có nhiều lời muốn nói nhưng cuối cùng chỉ thốt ra năm chữ: “Chúng ta đều phải sống.”
Ôn Sương Bạch mỉm cười, nhận lấy đan dược, đồng thời nhẹ bóp lấy đầu ngón tay của hắn, khẽ lặp lại: “Ừm, chúng ta đều phải sống.”
Sau vài câu dặn dò ngắn gọn, Ôn Sương Bạch lập tức quay người, không chút do dự bước tới chỗ Thánh Kỳ, ngồi xuống trước bệ đỡ.
Bệ đỡ là một khối ngọc thanh đồng dày nặng, bề mặt khắc chạm những thần thú thượng cổ sống động như thật.
Ôn Sương Bạch đưa tay đặt lên bề mặt thanh đồng, lập tức cảm nhận được sức mạnh to lớn của trận pháp ẩn bên trong.
Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ứng đồ hình Thánh Tháp trong không gian linh hải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play