“Thấy chưa, lão phu nói gì nào? Lão phu đã bảo tiểu nha đầu đó sẽ quay lại tìm ta mà? Các ngươi lúc trước còn không tin!” Thẩm Hạc Phong vung vẩy Tâm Ảnh Châu, vẻ mặt hớn hở vô cùng: “Thật là có mắt không tròng, các ngươi đúng là mấy đời tu luyện mới có phúc cùng đội với lão phu!”
Nghe vậy, bốn người đã tụ họp với hắn ta liếc nhìn nhau, cùng nhau quay về Vô Tận Ốc.
Bên cạnh Ôn Sương Bạch, Tạ Tử Ân nhìn Thẩm Hạc Phong, khẽ hừ một tiếng. Dù không nói lời nào, nhưng Thẩm Hạc Phong vẫn cảm thấy mình đang bị vị độc y này mắng cho một trận.
Ôn Sương Bạch, người đã nghe lén được nửa đoạn, bất ngờ nói:
“Đồ điên, ngươi thay đổi rồi đấy. Từ bao giờ mà tâm địa ngươi tốt như vậy?”
Tiểu Ngọc không nhận ra, nhưng đám đồng đội đã quá quen thuộc với Thẩm Hạc Phong thì thấy rõ, việc hắn ta bảo Tiểu Ngọc đi về phía Đông Nam thực ra là để bảo vệ cô bé.
“Phì phì phì! Ngươi là đồ độc phụ, chớ nói bậy bạ!” Thẩm Hạc Phong gạt đi: “Lão phu chỉ thấy nha đầu đó ngốc nghếch như Lục Tam Thổ, tiện tay giúp chút thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play