"Ha ha ha ha ha…" Thẩm Hạc Phong cũng cực kỳ vui vẻ, nhân lúc này mà bỏ đá xuống giếng, chà đạp Tạ Tử Ân đến cùng: “Ngươi chắc chắn tên độc y này chỉ có thân thể bẩn thôi sao? Lão phu thấy ngay cả tâm hắn cũng bẩn, thuốc nào cũng vô dụng rồi!”
Ánh mắt của Tạ Tử Ân lướt qua từng người, từ nữ tử đang cười đến tên đạo sĩ mặt búng ra sữa: “…”
Bên cạnh hắn toàn là đám người gì thế này?
Tạ Tử Ân quay sang nhắm vào một mình Thẩm Hạc Phong: “Sao thiên lôi không đánh chết ngươi đi.”
"Thiên lôi không đánh chết các ngươi, thì càng không đánh chết lão phu." Thẩm Hạc Phong đắc ý nói: "Phải nhắc lại, nếu không nhờ nghĩa cử của lão phu, cứu các ngươi trong trận thiên lôi, các ngươi đã sớm hồn phi phách tán rồi. Còn không mau cảm tạ lão phu? Lão phu không cần nhiều—" Nói đến đây, hắn ta lập tức xông lên trước mặt hai người, chìa tay ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trả một trăm linh thạch lại cho lão phu!!”
Tạ Tử Ân quay sang nhìn Ôn Sương Bạch, mặt đầy vẻ "ngươi tự lo liệu đi".
Ôn Sương Bạch đá bay tên đạo sĩ chết tiệt: “Mơ tưởng cái gì thế, cút đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play