Hơn nữa đến giờ vẫn chưa sửa, vẫn là một đống đổ nát.
“...Biết rồi, đã bảo là về sau sẽ sửa cho ngươi mà!” Ôn Sương Bạch đáp: “Ta không quỵt đâu.”
“Cho phép ta nhắc nhở rằng ngươi đã có tên trong danh sách thất tín của ta rồi đấy.” Tạ Tử Ân nói, đặt gỗ xuống, liếc qua tiểu hòa thượng từ đầu đến chân rồi khẽ lắc đầu, xoay người rời đi.
Tiểu hòa thượng như bị đông cứng, đợi Tạ Tử Ân rời khỏi mới khẽ hỏi: “Tiểu Ôn thí chủ, chẳng hay tiểu tăng đã làm gì khiến Tạ thí chủ phật ý chăng?”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, hắn bẩm sinh như vậy, nhìn ai cũng thấy chướng mắt.” Ôn Sương Bạch tỏ vẻ “ngươi đừng để ý đến hắn, hắn chỉ là tên ngốc mà thôi.”
Tiểu hòa thượng hiểu ý, hợp tình hợp lý, chắp tay: “A Di Đà Phật, ra là vậy.”
Ở phía khác, đạo sĩ nào đó đang ngồi xổm dưới đất đục lỗ, nghe lén được một chút, nhanh chóng rời đi, cố ý tìm đến Tạ Tử Ân, hơi hả hê cười nhạo hắn: “Độc y, ngươi sắp bị đào góc tường rồi, haha, quả là báo ứng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT