Diệp Thanh Dung ôm lấy thân cây, lặng lẽ rơi lệ: “Được.”
“Ta thật sự muốn lại được nhìn thấy bầu trời xanh và mây trắng.” Kỳ Diệu Linh ngước lên, nhìn trận pháp không một tia ánh sáng trên đỉnh trường diễn võ, lẩm bẩm: “Nhìn thấy cảnh thịnh thế. Đáng tiếc, ta không còn nhìn thấy được nữa.”
Tia linh thức cuối cùng của nàng ấy sắp tan biến.
“Ta sẽ để ngươi nhìn thấy.” Diệp Thanh Dung lấy từ trong linh hải ra cuộn trục Linh Sơn Sa.
Dây leo ngăn bà ấy lại: “Thanh Dung, hãy bình tĩnh, đây là báu vật của phái Linh Sơn các ngươi. Ngươi không thể, cũng không nên dùng nó để duy trì phần linh thức sót lại của ta...”
“Hiện tại, đại lục Huyền Thiên này, ai cũng sống trong cảnh hiểm nguy, chẳng ai quan tâm mình dùng loại phù giấy gì. Trong thế đạo này, nó chỉ là một cuộn trục phế phẩm.”
Diệp Thanh Dung lau đi nước mắt, đặt cuộn trục Linh Sơn Sa vào trong tâm cây, bao bọc phần linh thức còn sót lại của Kỳ Diệu Linh: “Diệu Linh, khi nó được mở ra một lần nữa, ta tin rằng đó sẽ là cảnh thịnh thế. Khi đó, ngươi sẽ được nhìn thấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT