Ngân Huyền vấn tóc xong, chỉnh sửa lại trang phục, mỉm cười lắc đầu, không nói gì, cũng không ngủ nữa, chỉ ngồi yên cười nhìn các sư đệ sư muội của y.
Không ai biết nếu chết trong Thánh Tháp, sẽ để lại hậu quả gì cho thân thể thật sự, đây là chuyện phụ thuộc vào vận may. Nếu may mắn thì chỉ bị thương nhẹ, đa số tình huống là bị trọng thương cần hồi phục, còn nếu xui xẻo thì sẽ thành kẻ ngốc nghếch cả đời.
Ngân Huyền không quá tin vào vận may của mình, cho nên bây giờ nhân lúc còn tỉnh táo nhìn mọi người cãi cọ, cũng rất tốt.
Tạ Tử Ân không để ý đến đám người kia, hắn bước đến gần Ôn Sương Bạch đang ở trong một góc không biết đang suy nghĩ cái gì mà đột nhiên trở nên im lặng đến bất thường, hỏi: “Ổn không?”
"Cũng ổn." Ôn Sương Bạch lẩm bẩm, ngẩng đầu lên, đánh giá hoàn cảnh xung quanh: “Tạ Tử Ân, ngươi có cảm thấy không? Có thứ gì đó, sắp xuất hiện.”
Nơi họ vừa lao lên, trông giống như một đài quan sát võ thuật.
Ở giữa là một khoảng trống rộng lớn, phía trên phủ một trận pháp Phòng Ngự trong suốt, bên ngoài trận pháp Phòng Ngự là một loạt ghế mạ vàng xa hoa và thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT