Tạ Tử Ân chọn được một lò luyện đan ưng ý, tâm trạng vui vẻ, bước chân thảnh thơi, ngồi xuống bên giường với bát quýt trong tay.
Vừa ngồi xuống, có một bàn tay lập tức lấy đi mấy múi quýt.
Tạ Tử Ân liếc nàng một cái, lắc đầu cười nhẹ: “Lợi cho ngươi rồi.”
Ôn Sương Bạch thấy mọi người đã đông đủ, lập tức lấy xấp thư tìm thấy trong phòng của Kỳ Dao Linh từ nhẫn trữ vật ra, vừa đưa ngón tay lên môi ra hiệu giữ im lặng, vừa chuyền tay những bức thư cho đồng đội đọc.
Mọi người nhìn nhau hiểu ý, vừa rôm rả bàn về quýt ngon thế nào, phủ Kỳ hào phóng ra sao, Kỳ quản sự tốt đến mức nào, vừa âm thầm lật giở từng lá thư.
Tất cả đều là thư nhà của sư tỷ Điền Tang tiền bối, do đối phương viết gửi cho Kỳ Dao Linh.
[Dao Linh, mong ngươi nén bi thương, tổ mẫu của ngươi chắc chắn mong ngươi mọi điều tốt lành. Về việc ngươi đánh giá pháp môn mới của chúng ta, ta thấy rất tốt, nhưng hiện tại ta không có đủ tinh lực để dồn vào pháp môn này, mong ngươi thông cảm. Từ khi ngươi về nhà, các châu ngày càng trở nên không yên ổn. Ta và sư đệ Điền Tang đều cảm thấy thứ đó không phải là quỷ cũng chẳng phải ma, hiện chúng ta vẫn đang tìm hiểu. Ngoài ra, thành Trác Quang có bình an không?]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT