[Ngọc Tê Cốc của các ngươi không phải rất giàu sao? Trên người toàn bảo vật, chỉ cần lấy một pháp khí ra là có thể tiêu diệt tên trưởng thôn, còn sợ nhà bị sập à?]
[Đúng vậy, ta đã sớm không ưa đám người Ngọc Tê Cốc rồi, Đế gia cũng có tiền, nhưng chưa thấy Đế Kỳ và Đế Yên Nhiên có cái thái độ như vậy!]
[Ngọc Tê Cốc có tiền cũng vô dụng, toàn lũ nhát gan, đến xuống đất cũng không dám, sớm muộn gì cũng bị loại! Nhìn bọn họ mà ta chỉ thấy buồn nôn!]
Ôn Sương Bạch nhắm mắt lại, suy nghĩ nhanh một chút, rồi nói với Ngân Huyền: “Đại sư huynh, huynh quay lại bảo người của Ngọc Tê Cốc xuống đây đi, phía trên không còn an toàn nữa.”
Ngân Huyền nhẹ giọng đồng ý, sau đó nhanh chóng ngự kiếm rời đi.
Ôn Sương Bạch lấy ra một tấm bùa Linh Sơn Sa, ngồi xuống đất, bắt đầu vẽ bùa, vừa vẽ vừa không ngẩng đầu nói: “Tạ cẩu, chuẩn bị hàng!”
Tạ Tử Ân: “??”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play