Du Tiếu Tiếu nghe vậy ngẩn ra, theo phản xạ nhìn qua Đế Kỳ, rồi lại nhìn Lục Anh và Bách Lý Giác. Nàng ta vội vã nhấc váy bước tới, nghĩ rằng Ôn Sương Bạch vẫn còn bực vì chuyện cũ ở Thanh Linh Sơn, liền giải thích ngay: “Ôn sư tỷ, có phải là do ta không? Có phải vì trước đây ta với Tạ sư huynh quá thân thiết không? Nhưng mà…”
“Suỵt.” Ôn Sương Bạch đưa ngón tay lên môi, ngăn Du Tiếu Tiếu nói tiếp: “Ta không nhắm vào ngươi, mà là nhắm vào toàn bộ Vạn Thánh Cung của các ngươi.”
Nàng ngừng lại một chút, rồi từ từ chỉ tay qua tên tu sĩ cầm búa, Bách Lý Giác và Lục Anh, cười nhẹ, nhấn mạnh: “Đặc biệt là ba người các ngươi.”
“Vì vậy, thưa các vị——” Ôn Sương Bạch quay sang mỉm cười với bốn đại môn phái còn lại, giọng kiên quyết: “Địa bàn của Thanh Linh Sơn ta, Vạn Thánh Cung vĩnh viễn không thể bước chân vào! Và Thanh Linh Sơn cũng sẽ không hợp tác với bất kỳ môn phái nào liên minh với Vạn Thánh Cung. Đêm nay, có muốn đến Thanh Linh Sơn ta làm khách hay không, các vị nên… suy nghĩ kỹ.”
Mọi người từ bốn đại môn phái đều hiểu ý. Ôn Sương Bạch đang ép họ phải chọn giữa Thanh Linh Sơn và Vạn Thánh Cung.
Người của Ngọc Tê Cốc không chần chừ một giây, lập tức bước vào địa phận Thanh Linh Sơn.
Các hòa thượng của Thần Diễn Tự vốn được Lục Gia Nghiêu gọi đến, ngày thường cũng không có giao tình với Vạn Thánh Cung nên cười hớn hở theo chân Ngọc Tê Cốc vào trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play