Ngay khi tấm phù chạm vào tường, một tiếng "phụt" vang lên, cháy thành một làn khói trắng, khói trắng cuốn quanh bề mặt tường, trong chớp mắt, bức tường giống như mặt hồ bị gió thổi qua, dần dần xuất hiện những gợn sóng, từng đoạn ký hiệu mờ ảo cũng hiện ra theo.
Những đường nét đó mất trật tự mà lại sắc bén, trực tiếp xâm nhập vào linh thức của Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân, trong thoáng chốc, hai người xuyên thấu qua Ẩn Tự phù này, nhìn thấy nam nhân trầm mặc ít nói đứng lặng lẽ trước bức tường năm đó, có thể nhìn thấy một phần ký ức từ năm trăm năm trước.
[Sao? Ta không được xem à?]
[Huyền Thiên Kính hẹp hòi quá đấy, có gì mà ta không được xem chứ?]
[A a a rốt cuộc là trên đó viết những gì? Ta nhìn như chữ gà bới vậy?]
[Ẩn Tự phù không dùng kiểu chữ bình thường, ngoài hai người họ ra, đương nhiên người khác sẽ không hiểu.]
Đột nhiên, một đám người tràn vào trong Huyền Thiên Kính của Thanh Linh Sơn, đều kêu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT