Sau khi bóng dáng người kia tan biến, Đào Như Chi lập tức quay ngoắt người, vội vã chạy vào trong nhà, hơi thở hổn hển, vội vàng bước xuống tầng một.
Người vừa rời khỏi tầng thượng đang từ trên cầu thang bước xuống.
Cô ngẩng đầu lên, cậu cũng nhìn lại cô, ánh mắt hai người bỗng như giao nhau qua tấm kính lớp học ngày ấy.
Một tiếng “thịch” vang lên trong tim, tựa hồ chuông báo động chợt vang rền.
Cô bước vào một góc khuất, rút chiếc điện thoại trong túi ra, vội vã gõ một hàng chữ trong khung tin nhắn WeChat:
“Người vừa rồi trên tầng thượng… là cậu hả?”
Ánh mắt cô lặng lẽ dõi theo Lâm Diệu Viễn. Cậu đã xuống tới tầng một, có người kéo cậu lại rủ đánh bài, cậu khẽ lắc đầu, miệng cười nhàn nhạt tựa như nói: “Các người cứ chơi, tôi không biết.”
Cô mím môi, lại xóa đi hàng chữ ấy, đổi thành một câu hỏi khác.
“Sao cậu lại ở đây? Sao bảo không đến?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play