Đào Như Chi tranh thủ dọn dẹp phòng trước khi Lâm Diệu Viễn lên tới nơi, vội vàng nhét hết áo sơ mi, nội y vương vãi khắp ghế sofa vào vali hành lý.
Thu dọn xong còn dư khoảng hai mươi phút, cô hấp tấp ngồi vào bàn trang điểm, chặm lại lớp trang điểm đã tẩy lúc nãy. Không phải trang điểm toàn diện, chỉ là dặm lại lớp nền.
Làn da gần ba mươi tuổi, đâu còn chịu nổi ánh nhìn khắt khe khi để mặt mộc: nếp nhăn nơi rãnh mũi và má, quầng thâm dưới mắt vì tăng ca nhiều ngày liền, vết mụn do kỳ sinh lý kéo dài vẫn chưa lặn hẳn. Cô cẩn thận che phủ từng điểm một, rồi điều chỉnh ánh đèn trong phòng cho dịu xuống, có lẽ như thế sẽ gần giống làn da mười năm trước chăng.
Đào Như Chi ngẩn người nhìn mình trong gương, rồi bỗng bừng tỉnh, bật dậy lao vào phòng tắm, lại vội vàng tẩy trang hết lần nữa.
Khi dầu tẩy trang còn chưa kịp lau sạch, dính mờ cả mắt, chuông cửa liền vang lên.
Thế là cô đi mở cửa trong tình trạng còn thảm hại hơn dự đoán, tóc tai lấm tấm nước, mặt đỏ ửng vì vừa cọ rửa mạnh tay sau khi tẩy trang. Lúc Lâm Diệu Viễn cúi xuống nhìn, cô có hơi cứng người, vội nghiêng mặt đi, thầm thấy may vì đã quên kéo ánh đèn trở lại mức sáng bình thường.
Thế nhưng Lâm Diệu Viễn chỉ nhẹ nhàng dời ánh mắt, ung dung bước vào, ngồi xuống ghế sofa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play