Đào Như Chi từ nhà vệ sinh quay lại, vừa vào tới phòng, Đào Như Chi đã cảm thấy bầu không khí có gì đó… lặng lẽ một cách lạ thường.
Nồi lẩu trên bàn đã sôi ùng ục, hương thơm dậy lên quyến rũ, nhưng hai người đàn ông ngồi đó, chẳng ai động đũa.
“Ơ… sao không ăn?”
Cô kéo ghế ngồi xuống, bụng réo liên hồi, liền với tay cầm đũa lên như thể đã đói đến mức không thể chờ thêm.
Bất ngờ, Lâm Diệu Viễn bật cười thành tiếng, tiếng cười trầm thấp, mang theo vài phần thoải mái:
“Tôi vừa đùa với anh rể một câu thôi, chắc lỡ dọa người ta rồi.”
Gương mặt của Quách Văn Khang hơi biến sắc, thoắt cái đã chuyển qua nét ngượng ngập, vội vàng khoát tay:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play