Thật ra, Đào Như Chi cũng không dám chắc cậu có viết ra hai chữ đó hay không. Có thể là ảo giác của riêng cô thôi, thật ra cậu chỉ đang làm đúng thủ tục, nhẹ nhàng thoa một lớp Vaseline lên lưng cô, chẳng mang theo ý nghĩ dư thừa nào khác.
Cô không hỏi, chỉ khẽ run mi mắt, cảm giác được đầu ngón tay cậu cuối cùng cũng rời khỏi làn da mình.
Vaseline đã được thoa đều, lẽ ra nên tiến vào bước tiếp theo rồi, nhưng Lâm Diệu Viễn lại mãi không có động tác gì.
“Có vấn đề gì sao?” Cô khẽ hỏi.
“À, không có gì.” Giọng cậu vang lên từ phía sau, mang theo vẻ thích thú lười nhác. “Chỉ là đột nhiên phát hiện lưng em có mấy nốt ruồi nhỏ, tôi đang đếm xem có bao nhiêu cái.”
Đào Như Chi vùi mặt vào cánh tay, giọng nói vang lên đầy ngượng ngùng, trầm trầm: “Đó… không phải nốt ruồi đâu, là vết mụn chưa phai thôi.”
“Vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT