Sau buổi giao lưu, ngay đêm trước khi định quay về Bạch Hà, một phút bốc đồng, Đào Như Chi đã mua vé đi Ô Lan Sát Bố.
Chính cô cũng chẳng nói rõ nổi, là vì ánh cực quang cuốn hút, hay còn vì điều gì khác. Chỉ là trong lòng luôn có một tiếng nói thầm thì: Nếu không đi, chắc chắn sẽ hối tiếc.
Mà cô, không muốn thêm những nuối tiếc nữa.
Cận kề kỳ nghỉ, vé phổ thông đã hết sạch, chỉ còn ghế thương gia. Nhưng quãng đường ngắn, vé có đắt thêm cũng chẳng là bao.
Hai người hẹn gặp nhau ở ga tàu, chuyến khởi hành lúc tám giờ tối. Đào Như Chi đến từ bảy giờ, thong thả ăn tối trong nhà ga, còn nhắn hỏi Lâm Diệu Viễn có cần cô gọi thêm phần ăn không nhưng vẫn không nhận được hồi âm.
Còn nửa tiếng là tàu chạy, cô nhắn: “Cậu đến đâu rồi?”
Mười lăm phút sau, cô gọi mấy cuộc liền, nhưng không ai bắt máy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play