Đào Khang Sanh và Lâm Đường Quyên đi trước, thỉnh thoảng ngoảnh đầu lại nhìn hai đứa trẻ đi tụt đằng sau, cách nhau một quãng khá xa.
Ông cười trêu:
“Giới trẻ mấy đứa sao mà đi còn thua cả đám người già thế này?”
Nhất là Đào Như Chi, vẫn còn đứng chót vót trên bậc thang cao nhất, trong khi Lâm Diệu Viễn ở dưới mấy bậc, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía cô.
Đào Như Chi vẫy vẫy chiếc máy ảnh, cao giọng gọi:
“Con muốn chụp một bức toàn cảnh!”
Lâm Diệu Viễn thu lại ánh nhìn, chẳng rõ vì sao đang mỉm cười, đáp khẽ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play