Thẩm Tầm phản xạ nắm lấy tay hắn, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay, rồi lại phủi những sợi tóc lòa xòa trên trán hắn, chăm chú nhìn: “Vừa nãy ta bảo ngưng đoạn đó, nhưng chẳng phải chàng vẫn chưa đọc hết trang ghi chép đó sao?”
Nàng không phải không biết trọng trách trên vai mình, cũng hiểu bản thân lẽ ra nên rời đi từ sáng sớm. Nhưng cảm xúc mà Tạ Cẩn bộc lộ tối qua khiến nàng lo lắng, nên đổi ý ở lại, cố gắng cho hắn thêm chút an tâm.
Dĩ nhiên, sâu trong lòng nàng cũng thật sự không muốn xa hắn.
Tạ Cẩn nghĩ ngợi giây lát, rồi ngồi xuống bên chiếc án thư nhỏ trước cửa sổ, lấy giấy bút ra, viết lại những câu vừa đọc qua. Thẩm Tầm ghé vào vai trái hắn, thưởng thức nét chữ mạnh mẽ nhưng thanh thoát, vừa dứt khoát vừa có khí chất.
Gió nhẹ lướt qua, không gian sáng sủa, sạch sẽ. Chỉ một lúc sau, Tạ Cẩn đã viết đến câu cuối cùng:
“… Đêm tĩnh mộng về, chỉ thấy một chiếc khuyên tai màu lam biếc rơi bên người nàng, canh cánh trong lòng bao ngày, cuối cùng vẫn chẳng thể gặp lại.”
Viết xong, hắn buông bút, thở dài một hơi, ánh mắt u buồn nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play