Chậu than đã hoàn toàn tàn lụi, đỏ rực ánh than giờ chỉ còn chút tàn quang mờ nhạt. Lớp ánh lửa lưu chuyển trên mặt kim loại cũng dần lụi tắt, để nó trở về vẻ lạnh lẽo, cứng ngắt vốn có. Ánh lửa tắt rồi, cũng khiến gương mặt hắn càng thêm u lạnh – chiếc mặt nạ thú dữ trên khuôn mặt ấy trông hung tợn dữ dằn, trong hốc mắt chỉ còn le lói ánh sáng nhàn nhạt, vậy mà trong đó lại ẩn chứa một tia yếu mềm mong manh.
“Ta thực sự rất thích.” Nàng khẽ cười nơi khóe môi, hơi nheo mắt chăm chú nhìn hắn, “Bây giờ nhìn chàng thế này, thực sự rất đẹp. Biết chàng đeo mặt nạ lại đẹp đến vậy, ta đã sớm đi làm một cái cho chàng mang rồi.”
Nàng khẽ hôn lên môi hắn, chầm chậm lướt dọc theo đường nét đôi môi như vẽ, rồi dịch đến bên tai, tựa nhẹ lên vùng da ấm nóng, thì thầm:
“Từ cái ngày đầu tiên chàng đeo mặt nạ đó, vén rèm bước vào trướng, ánh mắt ta chạm đến chàng một cái là không dứt ra được nữa. Phải tốn bao nhiêu sức mới kiềm mình không nhìn mãi… Còn cả sáng nay, khi chàng khải hoàn trở về trong ánh nắng sớm, bộ dạng ấy…”
Tạ Cẩn không nói một lời, đột ngột siết chặt nàng, bế thốc lên khỏi giường.
Thẩm Tầm kêu khẽ, ôm lấy cổ hắn:
“Chàng làm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play