Phía sau vang lên tiếng vó ngựa ngày một gần, Thẩm Tầm quay đầu lại, thấy là Thôi Yến.
Thôi Yến hành lễ với nàng, rồi thúc ngựa tiến lên, đứng ở sườn núi nhìn xuống.
“Đó là nhóm binh lính đầu tiên vừa nhập doanh. Ngày mai sẽ lần lượt có thêm vài đợt nữa, có lẽ đến tối mai là tập hợp đủ,” hắn nói, “Lều trại và vật tư phân phát cho Âm Sí Quân đều là loại tồi tàn nhất, ta đã căn dặn Đặng tư sử, từng khoản quân lương mà Âm Sí Quân dùng đều phải ghi chép đầy đủ. Sau này khi họ cướp được quân lương trở về, lập tức sẽ được đổi mới.”
Thẩm Tầm gật đầu: “Âm Sí Quân buộc phải rèn luyện trong tình thế bị vây khốn tứ phía mới có thể giữ được bản tính hung hãn và sát khí. Nếu muốn có thứ tốt hơn, họ phải như mãnh hổ rình mồi, dùng chính đôi tay mình giành lấy. Thôi quân sư hiểu rõ điều đó hơn ai hết.”
Thôi Yến cảm thán: “Dù gì ta cũng từng dẫn dắt đội quân ấy hai năm, sao lại không hiểu chứ... Âm Sí Quân cần có chiến dịch như Hắc Long Bảo để đánh thức sát khí, giúp đệ nhất binh của họ rút kiếm ra khỏi vỏ. Tống Đô úy và những người khác không hiểu hết tấm lòng của tướng quân, mong tướng quân đừng so đo với họ.”
Thẩm Tầm cười nhẹ: “Quân sư lo xa rồi. Ta đâu để trong lòng. À, việc nhờ quân sư làm trước đây, không biết đã tiến triển thế nào rồi?”
Thôi Yến hơi bất ngờ, trầm ngâm một lát rồi đáp: “Trước đó đang triển khai, nhưng sau khi Ám Quân hành động thì bị gián đoạn. Nếu tướng quân muốn ta tiếp tục, trong vòng hai ngày ta sẽ hoàn tất phần còn lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play