Gió đã ngừng, ánh trăng thanh u, hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cầm lấy áo bào đỏ đặt nơi lưng ghế, choàng lên người nàng, ôm lấy, chậm rãi đi vào đình viện, cùng nhau ngâm mình trong suối nước nóng.
Nước ấm áp vây quanh toàn thân, tựa như trăm vạn đóa hài hòa dịu nhẹ, khiến người ta thoải mái khôn tả. Y phục của hai người được đặt gọn trên tấm thảm nhung bên bờ suối, Tạ Cẩn dùng một chiếc đệm mềm đè lên, một đỏ một trắng quyện lấy nhau, chẳng phân biệt rõ ràng.
Trong viện, đèn cung đình nơi nơi vẫn còn sáng rực, điểm xuyết trên lối đi dưới chân núi, hoa đăng trôi nổi lững lờ trên mặt nước, lấp lánh ánh sáng giữa làn hơi nước mịt mờ, phản chiếu lên những tán cây rợp bóng vây quanh tường viện. Ánh trăng đã ngả về Tây, lẩn mình ngoài tầng bóng cây, rọi xuống từng chùm tia sáng xuyên qua kẽ lá, chập chờn như tơ mỏng.
Tạ Cẩn vớt một chiếc đèn sen đang trôi lại gần, nhìn thoáng qua rồi đẩy nhẹ ra xa. Đèn hoa sen lướt nhẹ trên mặt nước, kéo theo từng vòng gợn sóng, dần dần trôi khuất.
“Chốn này quả thực là một nơi khoan khoái dễ chịu,” Tạ Cẩn mỉm cười nói, “Chỉ không biết mất bao nhiêu ngân lượng để dựng nên.”
Thẩm Tầm thấy bên bờ có đặt một khay trà, trong có ấm và chén, liền nghiêng người cầm lấy ấm, mở nắp ngửi thử, sau đó rót nửa chén, nhấp một ngụm, rồi lại rót thêm nửa chén đưa tới bên môi hắn.
Tạ Cẩn thuận tay đỡ lấy, uống một hơi, cảm khái nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play