Tạ Cẩn rời khỏi môi nàng, đưa tay tháo trâm cài trên đầu nàng xuống, mái tóc đen lập tức xõa dài xuống bờ vai.
Nhìn kỹ lại, ngũ quan của Thẩm Tầm không hẳn thuộc dạng diễm lệ yêu kiều, nhưng mặt mày sáng sủa, mang theo vài phần anh khí. Đôi mắt sáng, sống mũi thanh tú, cằm đầy đặn mà mềm mại, lúc không cười khóe môi cũng hơi cong lên. Bình thường nàng luôn giữ gương mặt mộc, đoan trang nghiêm túc, trong ánh mắt luôn ẩn giấu sự quả quyết lạnh lùng. Cách trang điểm cũng toát lên vẻ mạnh mẽ dứt khoát, gần như đã vứt bỏ hoàn toàn vẻ dịu dàng vốn có của nữ nhi.
Thế nhưng vào khoảnh khắc này, trong mắt hắn, gương mặt vốn đã khắc sâu trong lòng lại trở nên dịu dàng lạ thường. Giữa hai hàng mày khẽ nhíu, ánh mắt lơ mơ, đôi má ửng hồng, môi đỏ mọng nước, mái tóc buông xuống như làn sóng, vài sợi lòa xòa trước má, càng tăng thêm vài phần mềm mại yêu kiều.
Dù là họa hay thơ cũng không thể lột tả hết, từng chi tiết, từng đường nét đều khiến lòng hắn rung động, cảm xúc dâng trào mãnh liệt.
Ngón tay Tạ Cẩn không nhanh không chậm vuốt ve gáy nàng, m*n tr*n vành tai rồi vòng ra trước cổ theo xương quai xanh trượt xuống. Ánh mắt hắn cũng dõi theo ngón tay mình, cùng nhau rơi vào cổ áo đang rộng mở.
Hắn đứng dậy, bế nàng lên giường, thổi tắt ngọn nến.
Bên ngoài mưa đã nhỏ hạt, tiếng mưa rơi lác đác trên nóc lều gần như không nghe thấy gì. Ánh nến lờ mờ, gió lùa qua khe cửa sổ trong lều, thổi tung một góc rèm. Lờ mờ nhìn thấy trong màn mưa là ngọn núi phía xa phủ lên một lớp sắc hồng u ám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play