Trước lúc rạng đông, Sở Tu Yến và Thôi Chỉ Vĩnh mặt mày xám xịt trở về làng, trong tay thiếu niên còn cầm mười mấy con cá nhỏ màu trắng bạc lấp lánh, miệng ngân nga giai điệu "Được mùa a được mùa". Thôi Chỉ Vĩnh thì cả người rũ rượi, những vết máu nhỏ và quần áo rách bươm làm hắn trông đặc biệt thảm hại.
Hắn mặt mày bực bội nói: "Lần sau mà tao còn theo mày lên núi nữa thì tao là con chó."
Sở Tu Yến bình tĩnh: "Không sao, lần sau dắt theo Tiểu Hắc ở cổng làng, mày sẽ không phải là con chó duy nhất trong đội nữa."
Thôi Chỉ Vĩnh: "? Biến."
Hắn quay người đi về nhà mình, lúc này, trên trời đột nhiên đổ mưa nhỏ.
Màu đỏ tươi, mang theo cái lạnh thấu xương, trong nháy mắt thế giới như biến thành một màu máu.
Vẻ mặt Thôi Chỉ Vĩnh tức thì thay đổi.
"Chết tiệt, là mưa đỏ! Mau về phòng trốn—"
Hắn vừa quay đầu lại thì phát hiện thiếu niên tóc đen như bị ngốc, đứng ngây tại chỗ, thậm chí còn đưa tay ra định hứng những giọt mưa rơi xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT