Sau khi ăn xong, Đường Khê không có việc gì làm nên trở về phòng ngủ, ngồi ở trên sô pha nghịch điện thoại.
Tần Kiêu lại đến phòng làm việc để tiếp tục công việc.
Khi đồng hồ điểm mười giờ, Đường Khê cảm thấy có chút buồn ngủ, cô đặt điện thoại xuống chuẩn bị vào giấc, nhưng chợt nhớ ra hình như Tần Kiêu vẫn chưa soạn hành lý để ngày mai đi công tác.
Muộn như vậy mà anh vẫn chưa làm xong công việc, cũng không biết còn bận đến mấy giờ, sáng mai bảy giờ rưỡi là cất cánh, bốn giờ phải rời giường, tổng cộng lại thì cũng không ngủ được mấy tiếng, đợi anh làm xong việc rồi mới soạn hành lý thì càng muộn hơn.
Có cần giúp anh ta soạn hành lý không nhỉ?
Mà thôi, Tần Kiêu không thích mình động tay động chân vào đồ đạc của anh ta, chắc gì giúp anh ta soạn hành lý đã khiến anh ta hài lòng, không nên rước bực vào người.
Đường Khê đưa tay tắt đèn lớn trong phòng, chỉ để lại đèn ngủ cạnh đầu giường.
Nhưng sau khi nhắm mắt lại thì mấy phút sau vẫn không ngủ được, không hiểu sao trong đầu lại hiện lên những lời mà thím Hai đã nói hồi sáng, nói rằng Tần Kiêu gánh nhiều trọng trách trên vai, cả nhà đều trông cậy vào anh, anh liều mạng làm việc chỉ vì muốn cho người nhà có một cuộc sống an nhàn, không lo cơm áo gạo tiền.
Mà hiện tại cô cũng coi như là người nhà họ Tần, sống trong biệt thự của Tần Kiêu, quẹt thẻ do Tần Kiêu đưa, và cả những tấm da quý hiếm trong phòng quần áo có giá trị bằng nửa căn nhà, nghĩ đến việc anh bận rộn không có thời gian soạn hành lý mà cô còn không giúp đỡ, trong lòng cảm thấy rất áy náy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play