Tần Kiêu thấy Đường Khê cười một cách kỳ lạ thì hỏi: “Em đang nghe gì vậy?”
Vốn dĩ anh chỉ thuận miệng hỏi một câu, cho rằng Đường Khê có thể đang nghe một bài hát thú vị nào đó nên cũng không nghĩ nhiều, nhưng Đường Khê lại có tật giật mình, vừa nghe anh hỏi liền theo bản năng tháo tai nghe xuống, đè chặt điện thoại ở trong ngực, lắc đầu lia lịa, giọng điệu tăng cao, “Không có gì.”
Sau một loạt thao tác như vậy, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra là có chuyện mờ ám.
Đường Khê ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt dò xét của Tần Kiều thì rụt người lại, nửa khuôn mặt vùi vào trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt ngập nước, cô cụp mắt giả vờ buồn ngủ, cố giữ bình tĩnh: “Mười một giờ rưỡi rồi, anh mau sấy khô tóc đi, em buồn ngủ quá.” 
Tần Kiêu đặt máy sấy tóc lên tủ đầu giường, đưa tay về phía cô: “Đưa điện thoại của em cho anh.”
Đường Khê giật thót một cái, tim đập nhanh như trống bỏi, ngón tay nắm chặt điện thoại hơn, điềm tĩnh nói: “Anh lấy điện thoại của em làm gì?”
Tần Kiêu đáp, “Anh nghe xem em đang nghe cái gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play