Ngày hôm sau, Đường Khê bị đồng hồ báo thức đánh thức, cô xoa cái đầu đau nhức vì thức khuya, trong đầu lại hiện lên chuyện tối hôm qua, vội vàng vén chăn xuống giường, mang dép lê chạy xuống phòng khách dưới lầu.
Đêm qua Tần Kiêu uống say bí tỉ, làm loạn ở phòng khách một hồi, cuối cùng lăn ra ngủ trên sô pha.
Một mình Đường Khê thật sự không thể đưa anh lên phòng ngủ, nên đành lấy chăn đắp cho anh, để anh ngủ ở dưới lầu.
Đường Khê đi đến khúc ngoặt cầu thang, trông thấy một người đàn ông to con nằm nghiêng trên ghế sô pha, có vẻ rất gò bó, chỉ có thể thấy bóng lưng chứ không nhìn thấy mặt, cái chăn trên người chẳng biết đã bị anh làm rơi xuống đất từ khi nào, thoạt nhìn vẫn đang say giấc.
Đường Khê rón rén đi đến bên cạnh sô pha, nhặt chăn dưới sàn lên, phủi nhẹ mấy cái.
Sàn nhà trơn bóng rất sạch sẽ, chăn rơi xuống đất cũng không bị bẩn, nhưng Đường Khê vẫn cảm thấy không thể đắp chăn đã rơi xuống đất cho anh, bên ngoài chăn ám mùi rượu thoang thoảng.
Đường Khê muốn lên lầu đổi chăn mới cho anh, nhưng lại sợ anh nằm lâu không đắp chăn sẽ bị cảm lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT