Đường Khê ôm máy ảnh chạy từ phòng ngủ sang phòng làm việc, hai má đỏ bừng như trái cà chua, cô dựa lưng vào cửa, thở phào một hơi, cầm máy ảnh lên xem thành quả bên trong.
Vừa rồi chụp ảnh thì cô có dính chút bệnh nghề nghiệp, nghĩ xem nên làm thế nào để có được bức ảnh đẹp, cho nên thỉnh thoảng sẽ chỉnh vị trí cánh tay và góc mặt của anh, thậm chí còn cho anh ôm con gấu trúc bằng bông.
Nếu những bức ảnh này bị Tần Kiêu nhìn thấy, nhất định là anh sẽ giở cái tính khí khó ở của mình ra đến tận mùa xuân năm sau.
Đường Khê vỗ vỗ ngực, hên là vừa rồi chỉ cởi vài cúc áo sơ mi của anh, làm anh nghi ngờ cô muốn hôm trộm, chứ không phải tin lời nói thật của cô là muốn chụp lén anh.
Nghe thấy nhịp tim đập nhanh hơn bình thường của mình, Đường Khê đột nhiên có cảm giác phấn khích như đang chơi khăm người khác, cảm thấy buồn cười, khóe môi không khỏi nhếch lên, bật cười thành tiếng.
“Đường Khê.”
Giọng nói trầm ấm của Tần Kiêu từ bên ngoài vọng đến, tiếng bước chân từ xa đến gần, Đường Khê điều chỉnh lại sắc mặt, cô đi tới bàn làm việc giấu máy ảnh dưới kệ sách, sau đó vờ như không có chuyện gì xảy ra mà đợi Tần Kiêu đẩy cửa bước vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play