Thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh , Triệu Vãn Y không kìm được thở phào nhẹ nhõm. Cô nghĩ lại, Cung Dục đúng là chẳng cần lo cô hạ độc, vì một khi Cung Dục xảy ra chuyện, thứ thuốc đó họ cũng không lấy được.
Nếu không lấy được thuốc đó, độc của Quý Mộ Thâm cũng không giải được, nên Cung Dục đương nhiên không cần lo cô sẽ hạ độc.
Trong lúc Triệu Vãn Y đang xuất thần, Cung Dục đã uống xong chén canh gà nhỏ.
Triệu Vãn Y cầm chén về, sau đó nở một nụ cười hiền lành, hỏi anh: “Ngon không?”
“Ngon.” Cung Dục nhẹ nhàng gật đầu.
Đây là lần đầu tiên anh uống canh gà, cũng là lần đầu tiên có người vì anh nấu canh gà.
Anh mồ côi từ nhỏ, bơ vơ không nơi nương tựa, không ai quan tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play