Lâm Uyên cắn môi, đôi mày con nhíu lại đầy căng thẳng.
Chẳng lẽ anh thật sự nhớ vụ cà rốt đó? Cậu có nên tự giác khai ra không? Nhưng mà… nếu lỡ không phải chuyện đó thì sao? Tự mình thú tội không phải rất ngu ngốc à?
“Ca ca, nếu không thì anh cho em một gợi ý nhỏ được không?” Cậu rụt rè nhìn anh, mở miệng thăm dò.
Thẩm Yến Chu cười khẽ, ngón tay cái khẽ lướt trên môi cậu, mềm nhẹ mà đầy ý tứ sâu xa.
“Cái miệng nhỏ này, những thứ nên ăn lại không chịu ăn.”
Lâm Uyên: “.....”
Phá án rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play