Thẩm Yến Chu vừa lật người, lập tức đè Lâm Uyên dưới thân.
Ánh mắt sáng rực nhìn thẳng vào cậu.
“Bảo bối, vốn dĩ anh nghĩ em mệt rồi nên định để em sớm được nghỉ ngơi.”
“Nhưng mà nhìn em bướng bỉnh thế này thì hình như cũng đâu có mệt lắm đâu nha.”
“Hay là, mình làm chút chuyện gì đó?”
Khuôn mặt nhỏ của Lâm Uyên lập tức sụp xuống, đầu hàng ngay: “Ca ca! Em mệt thật mà! Em sai rồi, em không bướng nữa đâu, tha cho em đi!”
Thẩm Yến Chu cong môi cười: “Mệt thật à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT