Tang Miên lần này không dong dài như lần trước, mà nhanh chóng ra cổng trường. Sau khi Lạc Miện thuật lại lời Bạc Diễn nói, cậu liền thu dọn cặp sách và vội vã chạy ra ngoài.
Sắp đến chỗ cũ, Tang Miên mới dừng lại, thở hổn hển một lúc, chờ hơi thở ổn định rồi mới chậm rãi đi về phía chiếc xe màu đen dưới gốc cây phong.
Cũng như mọi lần, trước khi cậu đến gần, Bạc Diễn đã bước ra khỏi xe và tiến lên đón cậu.
Mới vài ngày không gặp, Tang Miên cứ cảm thấy Bạc Diễn gầy đi một vòng, nhưng dung mạo không có gì thay đổi, trên mặt vẫn treo nụ cười hiền hòa. Ngoài vẻ gầy đi một chút, mọi thứ khác đều giống như ngày thường.
Mùi gỗ mun quen thuộc thoang thoảng vào mũi Tang Miên. Bạc Diễn cúi người xuống, nhịp tim Tang Miên đột nhiên tăng nhanh. Cậu dừng bước, ngây người chờ Bạc Diễn rút ngắn khoảng cách với mình. Gió bắc thổi bay mái tóc của cậu ra sau, cũng mang theo cả mái tóc của Bạc Diễn, lướt qua má cậu vài cái rồi nhanh chóng rút đi. Chiếc ba lô trên lưng cậu đã được Bạc Diễn lấy xuống và đeo lên người mình.
"Mệt không?" Giọng nói trầm thấp của Bạc Diễn vang lên, tràn đầy quan tâm.
Tang Miên hoàn hồn, lắc đầu. Bạc Diễn giơ tay, gõ nhẹ lên trán cậu, cười nói: "Hay là học đến choáng váng rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play