Sau khi kết hôn, ba Tang và mẹ Tang liền dọn ra ngoài, hai vợ chồng thường xuyên đi công tác, không có thời gian chăm sóc con cái. Tang Miên được đón về nửa tháng, vẫn luôn ở lại nhà cũ của Tang gia.

Nửa tháng trước, Tang lão gia chỉ kịp gặp mặt đứa cháu một lần, liền ra nước ngoài theo lời hẹn của bạn già, phải nửa tháng nữa mới có thể trở về.

Đây cũng là lý do Tang Aỉ dám trở về nhà cũ, sẽ không phải nhìn thấy những người không muốn gặp, và anh ở trong căn phòng này cũng sẽ không cảm thấy khó xử.

Xác định người được chọn, quản lý Đại Lưu rất nhanh đã liên hệ với tổ chương trình để chốt thời gian quay.

Đề nghị của Tang Ải muốn đưa Tang Miên về nhà mình để quay chụp đã bị Tang lão gia, dù đang ở nước ngoài, bác bỏ.

"Tang Miên là cháu của Tang gia, cháu và đại ca hồi nhỏ đều lớn lên ở nhà cũ, Tang Miên vừa về cháu đã muốn đưa nó đi! Thằng ranh con, cháu có ý đồ gì! Cháu cứ chờ đấy, xem ta về không thu thập cháu..."

Cái tính nóng nảy của Tang Ải hoàn toàn giống ông nội anh. Bị lão gia răn dạy một trận nghiêm khắc, Tang Ải lại thay đổi cách khác để thuyết phục lão gia tử.

"Mấy kỳ trước đều quay ở nhà, ở nhà cũ không tiện. Trong thời gian quay cháu sẽ đưa Tang Miên về chỗ cháu, kết thúc nhất định sẽ lập tức đưa nó về đây."

Tang Ải cảm thấy mình nói như vậy, ông nội chắc chắn sẽ đồng ý.

Ai ngờ, Tang lão gia không chút do dự nói: "Vậy cháu cứ quay ở nhà cũ đi, dù sao trong nhà cũng không có bao nhiêu người."

Đứa cháu trai hai năm nay khó khăn lắm mới về nhà, chẳng lẽ không nên để nó ở lại thêm mấy ngày sao? Ít nhất cũng phải đợi ông trở về gặp mặt một lần rồi hãy đi chứ.

Tang Ải kinh ngạc, ông nội cổ hủ đó thế mà lại chủ động đề nghị để bọn họ quay ở nhà cũ sao?

Tang Ải không phải người nóng vội trong công việc, nhưng lại có người còn vội vàng hơn anh. Đại Lưu nghe được lời lão gia tử nói, ngay trong ngày liền liên hệ với tổ chương trình, cho người đến lắp đặt camera.

Chưa đầy hai ngày, 《Xuất Phát Đi Nhãi Con》 chính thức bắt đầu quay.

Ngay trong ngày gặp Tang Miên, Tang Ải đã rời khỏi nhà cũ. Hai ngày này anh còn có công việc khác, buổi tối cũng không về nhà cũ ngủ.

Lần nữa nhìn thấy Tang Miên là vào sáng sớm ngày quay.

Đa số các chương trình tổng nghệ đều có kịch bản, ngay cả tổng nghệ có trẻ con cũng không ngoại lệ. Dù áp dụng hình thức livestream, đạo diễn cũng có cách để thêm kịch bản.

Đạo diễn cảm thấy, quay từ lúc đứa trẻ tỉnh ngủ là thích hợp nhất. Khán giả không biết Tang Ải tối qua không ở nhà cũ, trong mắt họ, Tang Ải đêm qua đã ở bên cạnh em trai mình. Cảnh tượng ấm áp này rất dễ khiến trái tim khán giả mềm mại.

Ngay từ đầu đã tạo được thiện cảm, về sau thế nào cũng không tệ.

Tang Ải từ khi ra mắt đã quay rất nhiều chương trình tổng nghệ, đối với yêu cầu của đạo diễn đã sớm quen thuộc. Anh rón rén đi vào phòng của Tang Miên.

Lúc đó chưa đến 6 giờ, Tang Miên vẫn đang nằm trong nôi ngủ say sưa.

Đạo diễn nói: "Tiểu Ải, bế em cậu sang giường cậu đi, chuẩn bị xong chúng ta sẽ bắt đầu quay."

Tang Ải rũ mắt nhìn cục bột sữa đang ngủ say trên giường.

Tư thế ngủ của Tang Miên rất tốt, không có tư thế kỳ lạ nào, nằm nghiêng, đầu gối co lại, cánh tay trong giấc ngủ vẫn ôm chặt đầu gối không rời.

là một tư thế cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.

Tang Ái không hiểu sao lại cảm thấy, nếu bây giờ anh chạm vào Tang Miên, Tang Miên nhất định sẽ bị anh đánh thức.

"Không cần." Tang Ải đã từng hợp tác với đạo diễn này một lần, từ trước đến nay đều phối hợp theo lời đạo diễn, lần này lại không thuận theo ý kiến của ông, "Cứ thế này bắt đầu quay đi."

Đạo diễn tuy có chút nghi hoặc, nhưng đối mặt với Tang Ải, ông ta vẫn không dám cứng rắn. Dù sao thì vị này dù không ở trong giới giải trí, cũng là người mà ông không thể đắc tội.

Đạo diễn dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý bên cạnh, trợ lý lập tức hiểu ý.

Thời gian vừa vặn đúng 6 giờ, tất cả camera trong phòng đồng loạt bật lên.

Chương trình tổng nghệ này tổng cộng mời bốn vị khách mời thường trú, hai cặp cha con ruột, hai cặp anh em có tuổi tác chênh lệch lớn.

Tang Ải là người nhỏ tuổi nhất trong bốn vị khách mời trưởng thành, nhưng lại có nhân khí cao nhất.

Sáng sớm giờ làm việc, thời gian còn sớm, phòng livestream của anh đã có gần 50 vạn fan đang canh chừng.

Mấy kỳ trước của chương trình được quay riêng, mỗi khách mời đều có phòng livestream độc lập, màn hình chính tập trung vào khách mời trưởng thành và khách mời nhỏ tuổi, người xem có thể điều chỉnh góc nhìn theo sở thích của mình. Khán giả đến vì Tang Ải đương nhiên sẽ tập trung vào anh.

Phòng livestream vừa mở không lâu, đạn màn hình lập tức chiếm cứ toàn bộ phòng livestream.

【Không hiểu công ty của Tang Ải nghĩ gì nữa, tên này mà phát điên lên thì đến trẻ con cũng mắng, làm sao mà chăm sóc trẻ con được chứ, đây chẳng phải là thuần túy muốn anh lên chương trình bị mắng sao! 】

【Thế nên anh chỉ có thể dẫn em trai ruột của mình đi, đổi thành đứa trẻ khác thì không bị mắng chết à! 】

【Có lẽ, công ty của anh chính là muốn anh học được nhẫn nại và rèn luyện tính khí tốt, mới cho nhận chương trình này...】

Chờ các fan tiêu hao hết phần lớn nhiệt tình, mới chú ý tới thần tượng nhà mình trong vài phút này vẫn luôn không động đậy, ánh mắt thẳng tắp dừng ở chiếc giường nhỏ phía trước.

Góc nhìn vừa chuyển, các cô mới chú ý tới trên giường nằm một cục bột sữa đang cuộn tròn.

Bây giờ là cuối hè, thời tiết vẫn nóng bức, có lẽ là lo lắng đứa trẻ ngủ sẽ bị cảm lạnh, trong phòng không bật điều hòa.

Đứa trẻ mặc bộ đồ ngủ mùa hè, lộ ra cánh tay ngắn mũm mĩm như củ sen, bàn tay nhỏ ôm đầu gối, tư thế này mười phần đáng yêu.

Tang Miên thấp bé và gầy yếu hơn những đứa trẻ cùng tuổi, tất cả thịt trên người hắn đều dồn vào mặt và tay. Vì nằm nghiêng, bên má bị đè nén phồng lên một cục thịt tròn, tư thế ngủ này cũng không làm chảy nước miếng.

Do suy dinh dưỡng lâu ngày, tóc cậu không phải màu đen tuyền mà hơi ngả màu hạt dẻ, tóc bị mồ hôi làm ướt dính vào nhau, đuôi tóc hơi xoăn ướt át dính trên trán.

【Oa nga, đây là em trai ruột của Tiểu Ải sao? Lớn lên y hệt Tiểu Ải hồi nhỏ! Mềm mềm, đáng yêu quá đáng yêu quá! 】

【Ông chủ, tôi muốn mua búp bê Tây Dương này! Xin hãy bán cho tôi! 】

【Không bật điều hòa sao? Nhìn đứa trẻ nóng quá. 】

Tang Ải mở điều hòa trong phòng, điều chỉnh nhiệt độ cao lên. Anh rút ra khăn giấy mềm mại, khăn giấy vừa chạm vào trán đứa trẻ, Tang Miên liền mở mắt.

Tang Ải động tác đã đủ nhẹ, nhưng đứa trẻ mẫn cảm đã chứng thực dự đoán của anh, vừa chạm vào liền tỉnh.

Nhìn thấy đôi mắt đen như hạt nho đó, đại não của Tang Ải vận chuyển tốc độ cao, không ngừng suy nghĩ anh nên dỗ dành đứa trẻ bị đánh thức như thế nào.

Anh hoàn toàn không có kinh nghiệm đối phó với đứa trẻ khóc không ngừng.

Tang Miên lại không giống đứa trẻ trong tưởng tượng của anh, tiếng khóc chậm chạp không vang lên.

Vẫn còn mơ màng, đôi mắt Tang Miên trước sau vẫn giữ được sự trong trẻo sạch sẽ, chỉ có hàng mi dài cụp xuống mới có thể nhìn ra cậu lúc này đang buồn ngủ.

Tang Ải vẫn đang điên cuồng suy nghĩ, Tang Miên chưa hoàn toàn tỉnh táo đã cảm thấy đói bụng. Cậu hít hít cái mũi nhỏ hai cái, ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu, cơ thể chậm rãi ngồi dậy, cái đầu nhỏ tìm kiếm mùi hương mà nghiêng về phía trước.

Cơ thể đứa trẻ hẳn là mềm mại, nhưng không biết vì sao, tứ chi của Tang Miên trông vô cùng cứng đờ, động tác đứng dậy của cậu như một con zombie đang thức tỉnh, như thể chưa hoàn toàn thuần phục được tứ chi của mình.

Tang Ải vô cùng kinh ngạc, lập tức giải thích hành vi của Tang Miên ——

Tang Miên vẫn luôn giữ tư thế ngủ như vậy, cơ thể không cứng đờ mới là lạ chứ.

"Em..." Tang Ải vừa mở miệng, lời còn chưa nói xong, bàn tay phải đặt trên lan can đã bị hai bàn tay nhỏ bé ôm lấy.

Tang Miên ôm lấy tay anh, kéo đến trước người mình, cái miệng nhỏ há ra, theo tiếng "A" rơi xuống, ngón trỏ và ngón giữa của anh bị Tang Miên cắn.

Tang Ái: "..."

【Phụt, bảo bối nhỏ đói bụng rồi sao? Ngón tay của anh trai ăn ngon không? 】

【Ôi chị cũng muốn cắn ngón tay của anh trai, bảo bối nhỏ em buông anh ấy ra, đến lượt chị đây! 】

【Em ấy cắn ngón tay trước còn "a" lên nữa, ô ô ô bảo bối nhỏ nhất định muốn đáng yêu chết chị đây mà! 】

Tang Ải nhanh chóng rút tay mình ra, nhưng anh không ngờ, Tang Miên đối với ngón tay của anh lại khát vọng mãnh liệt đến vậy, đuổi theo hai tay đang rút về mà nhào tới.

Tim Tang Ải lỡ mất một nhịp, nhanh tay lẹ mắt bắt lấy đứa trẻ sắp ngã từ trên giường xuống.

nhíu chặt mày, sau khi trái tim đang đập loạn xạ ổn định lại mới lạnh lùng nói: "Em không biết điều này rất nguy hiểm sao?"

Cú ngã này trực tiếp làm Tang Miên tỉnh táo. Cậu được Tang Ải ôm vào lòng, không cảm thấy nguy hiểm như lời Tang Ải nói.

Trong 15 năm biến thành zombie, Tang Miên không biết đã ngã bao nhiêu lần, độ cao như vậy ngã không đau.

Cậu muốn giải thích với Tang Ải, nhưng vì rào cản ngôn ngữ mà chần chừ, cuối cùng vẫn chọn không giải thích.

Bởi vì cậu lại nhớ đến sự thật mà các chú tang thi đã từng nói.

Không thể để người khác biết hắn là một con tang thi nhỏ, nếu bị người khác biết, cậu sẽ bị bắt đi nghiên cứu, còn sẽ bị giải phẫu.

Nhưng mà, cậu đói quá đi!

Anh hai nghe mùi thơm quá, nhất định ăn rất ngon.

Tang Ải cũng không biết cục bột nhỏ trước mắt đang nghĩ gì, thấy Tang Miên ngơ ngác không phản ứng, anh thầm mắng mình là đồ ngốc trong lòng.

phát giận với một đứa trẻ làm gì, tên nhóc này tuổi còn nhỏ như vậy, sẽ không hiểu anh đang nói gì đâu.

Tang Ải đặt Tang Miên trở lại giường, khi buông tay liếc thấy trên đầu ngón tay mình vẫn còn hai dấu răng chưa biến mất, nghĩ rằng Tang Miên hẳn là đói đến mức hồ đồ mới cắn ngón tay anh. Anh vớt lấy bình sữa đã trống rỗng ở một góc, xoay người muốn đi, không chú ý đến vạt áo bị kéo lại, bước về phía trước hai bước cũng kéo theo Tang Miên, chiếc nôi lắc lư không chịu được trọng lượng mà đổ sang một bên.

Thấy Tang Miên lại sắp ngã xuống đất, Tang Ải nhanh chóng đỡ lấy Tang Miên. Liên tiếp hai lần trải qua kinh hoàng đến thót tim, nếu không phải camera đang quay, với tính khí nóng nảy của anh, sợ là đã sớm gầm lên rồi.

Lúc này anh cũng đang giận dữ, tức giận đến mức nhẹ nhàng đặt Tang Miên xuống đất, khi ngồi dậy phát hiện cánh tay phải của mình bị hai bàn tay nhỏ bé mũm mĩm nắm chặt.

“Em rốt cuộc muốn làm gì?”

【Tôi còn tưởng tên này có thể nhịn được bao lâu chứ, quả nhiên vẫn là mất kiểm soát. 】

【Em trai cũng không cố ý mà, Tang ải anh có thể đừng hung dữ như vậy được không! 】

【Anh ấy không phải hung dữ đâu, các bạn không nghe ra sao? chỉ là lo lắng cho em trai mình thôi! 】

Có lẽ là bị Tang Ải quát mấy lần, ngữ khí lần này của Tang Ái rõ ràng không hung dữ như mấy lần trước, tín hiệu nguy hiểm không vang lên.

Tiểu tang thi xoay cái đầu còn chưa thích ứng với bộ não mới, mơ hồ bắt được một từ, lắp bắp nói: "Thích... Thích..."

Thích thịt của anh trai, muốn ăn!

Lời này quá phức tạp, với khả năng ngôn ngữ hiện tại của tiểu tang thi, vẫn không thể diễn đạt trọn vẹn.

Cậu chỉ có thể dùng ánh mắt mong đợi nhìn Tang Ải, hy vọng anh có thể hiểu ý mình.

Nhưng cậu không ngờ, nếu Tang Ải thật sự hiểu ý cậu, cậu nhất định sẽ bị đưa đi kiểm tra não bộ.

Bị đôi mắt lấp lánh đó nhìn chằm chằm, trái tim Tang Ải lập tức bị đánh trúng, mọi tức giận và oán trách đều tan biến.

Vì thích anh, nên mới quấn lấy anh như vậy sao?

Nghĩ đến là anh đã bỏ đi không từ biệt trước, Tang Miên không có lỗi, Tang Ải có chút áy náy, hạ thấp giọng, dặn dò nói: "Em ở đây đợi anh, anh đi pha sữa cho em."

Suy nghĩ một chút, anh lại nhấn mạnh: "Anh rất nhanh sẽ trở lại."

Tang Miên như không hiểu lời Tang Ải nói, vẫn ôm cánh tay anh không chịu buông ra, khuôn mặt nhỏ cọ cọ trên cánh tay anh.

"Thích... Thích!"

Thơm quá, ngon quá.

Tang Miên liếm liếm môi, há miệng còn chưa cắn xuống, gáy đã bị Tang Ải túm chặt.

Tang Ải bất đắc dĩ nói: "Được rồi, anh biết em thích, anh đi pha sữa cho em trước, em ngoan ngoãn đợi anh!"

Anh nói rồi liền muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Tang Miên. Sức lực của đứa trẻ sao sánh được với anh, chỉ cần anh muốn, có thể dễ dàng thoát ra, nhưng vừa nhìn thấy thân thể yếu ớt của Tang Miên, động tác của anh đã bị hạn chế.

【Ha ha ha tôi còn tưởng rằng không ai có thể chế phục được tên này đâu! Em trai em đúng là dũng sĩ mà! 】

【Phàm là đổi em trai thành bạn bè của Tiểu Ải, sợ là đã sớm bị đá bay mấy chục mét rồi. 】

【Tôi không tin hắn nhịn được đâu, tôi cá cược một tháng đồ ăn mặn, tên này nhất định sẽ mất kiên nhẫn! 】

Khuôn mặt Tang Miên áp sát cánh tay Tang Ải, phồng lên một cục thịt tròn vo, đôi mắt to đáng thương nhìn Tang Ải, vẫn lặp lại lời nói vừa rồi: "Thích."

Thấy Tang Ải không để ý đến cậu, cậu bĩu môi, nhỏ giọng và kiên định nói: "Thích!"

Nói xong dùng sức cọ cọ cánh tay Tang Ái, cái mũi nhỏ hít mạnh hai cái.

Thơm như vậy, sao có thể không thích chứ!

Mẹ kiếp, dính như vậy là muốn làm ai chán chết đây!

Tang Ải vuốt tóc mái tán loạn xuống.

Khán giả trơ mắt nhìn vẻ mặt anh trở nên âm trầm, cho rằng anh sắp phát tác thì chỉ thấy anh cúi người, ôm lấy Tang Miên vẫn ôm chặt cánh tay anh không buông, ngữ khí tràn đầy bất đắc dĩ, còn mang theo một chút cưng chiều khó nhận ra: "Anh đưa em đi uống sữa nhé."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play