Tạ Quân Từ vốn đang hành đại lễ cúi rạp người, tư thế vốn đã rất khiêm nhường để cầu xin. Nghe Niệm Thanh nói vậy, hắn theo bản năng đưa tay bế cô bé vào lòng, thế là từ tư thế quỳ lạy biến thành ngồi quỳ.
Vốn dĩ hắn không muốn thất lễ lúc này, dù sao mình cũng đã vi phạm tông huấn trước đó. Nhưng những ngày qua chăm sóc cô bé đã thành thói quen, không cần suy nghĩ đã ôm người ta vào lòng, Tạ Quân Từ có chút bối rối, không biết nên sửa lại thế nào cho phải.
Thấy bộ dạng của Tạ Quân Từ, Tề Yếm Thù bật cười khẩy một tiếng.
“Đúng là mặt trời mọc ở hướng Tây.”
Đôi mắt quyến rũ của hắn nhìn về phía cô bé trong lòng Tạ Quân Từ. Cho dù có chân khí của Tạ Quân Từ bảo vệ, nhưng uy áp của một tu sĩ cấp Đại tôn giả chỉ cần một ánh nhìn cũng đủ khiến người thường sợ toát mồ hôi.
Vậy mà Niệm Thanh lại như chẳng cảm nhận được gì, mặc cho hắn nhìn chằm chằm, sự chú ý của cô bé thậm chí còn không đặt trên người hắn, mà cứ mãi ngắm nghía những món đồ cổ kỳ lạ trong điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play