Thân thể Niệm Thanh vẫn giữ tư thế hơi co lại, mái tóc cô bé hơi rối, một đôi mắt to cẩn thận dè dặt nhìn xung quanh, giống như một con thú nhỏ đi vào một môi trường mới.
Cô bé chỉ cảm thấy mình đang ở trong một căn phòng rất lớn, lớn đến mức cô bé không có cảm giác an toàn.
Người phụ nữ đột nhiên ngồi xổm xuống trước mặt cô bé, Niệm Thanh nhanh chóng thu hồi ánh mắt, cô bé cúi cằm lùi về phía sau, dáng vẻ có chút mâu thuẫn.
“Con tên là gì?” Vương phu nhân dịu giọng nói. Sau lưng bà là Vương lão gia muốn lại gần nhưng không dám.
Cô bé thấp giọng trả lời: “Ngu Niệm Thanh.”
“Niệm Thanh, thật là một cái tên hay.” Vương phu nhân cười nói: “Thanh Thanh có đói không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT